Lá lành đùm lá rách
Lá rách ít đùm lá rách nhiều
Câu tục ngữ trên đã đi vào cuộc sống của tôi từ khi tôi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường. Có biết bao nhiêu tấm gương người tốt việc tốt, có biết bao nhiêu tấm lòng nhân ái giúp đỡ mọi người xung quanh mà tôi đã được nghe, được đọc được xem. Nhưng với tôi việc tốt của anh bảo vệ Nguyễn Bá Thanh Duy - Nhân viên bảo vệ của Trường mầm non Quang Trung - nơi tôi công tác là một điển hình hiện hữu về cái tốt ngay trước mắt tôi , ngay trong cuộc sống : bình dị ,thầm lặng mà khiến tôi xúc động và thêm yêu cuộc đời, tin vào lòng tốt có ở xung quanh ta, có ngay trong những việc làm đời thường nhưng đáng để mọi người phải trân trọng .
Anh Duy sau khi xuất ngũ về địa phương đi học cơ khí và trở thành một công nhân cơ khí có tay nghề cao. Nhưng do công ty ở xa không tiện cho việc chăm sóc gia đình nên anh tạm chia tay với niềm đam mê sáng tạo và bén duyên với công việc hiện nay của anh. Ai cũng nói anh sao vẫn trẻ mà lại chọn công việc làm bảo vệ trường mầm non, lương vừa thấp, vừa nhiều những việc không tên. Nhưng anh trải lòng: “Thật ra anh có nhiều công việc để lựa chọn nhưng vì yêu quý các cháu nhỏ nên anh đã chọn công việc này.”
Từng là một người lính nên có lẽ chính môi trường quân đội đã rèn luyện anh , nuôi dưỡng tâm hồn anh trở thành một anh bộ đội cụ Hồ chân chính. Tôi cảm nhận được ở anh sự chân thành, lòng nhân hậu và hơn ai hết là tình người.
Trong công việc anh không chỉ hoàn thành tốt tất cả các nhiệm vụ được giao mà anh làm việc với cả bầu nhiệt huyết.Từ bóng điện cháy đến vòi nước gãy đều được anh sửa chữa gọn gàng. Từng con ốc nhỏ của đồ chơi ngoài trời nếu có lỡ nong ra đều được anh vít lại để đảm bảo an toàn trong quá trình các cháu chơi. Không chỉ thế, những sáng tạo sẵn có trong con người anh cộng với tình yêu trẻ nhỏ đã thôi thúc anh có những ý tưởng tuyệt vời. Anh luôn có những ý kiến đề xuất hợp lý, sáng tạo khiến một người quản lý như tôi hoàn toàn bị thuyết phục. Chẳng hạn như anh có ý tưởng thiết kế đồ chơi cũ thành những chiếc tháp trồng cây, hay nhà bơm nước thành tòa lâu đài rực rỡ thu hút trẻ hứng thú vào hoạt động, rồi những đạo cụ cho các con học sinh và cô giáo đi biểu diễn văn nghệ tham gia các hội thi, các đồ dùng sáng tạo di chuyển linh hoạt trong các tiết học đều được anh say xưa thiết kế bằng cách tận dụng nguồn nguyên vật liệu có sẵn, rẻ tiền tiết kiệm được rất nhiều mà lại hiệu quả cao. Tất cả các cống hiến của anh cho nhà trường tôi nghĩ phải xuất phát từ một cái tâm và một tình yêu với trẻ thơ. Phải yêu trẻ lắm thì anh mới tâm huyết đến thế. Nhìn mỗi buổi sáng đến trường bọn trẻ lại ríu rít chào anh Duy với đôi mắt yêu thương, nụ cười rạng rỡ. Rồi buổi chiều về chúng cười nói khoe với bố mẹ: Hôm nay lớp con bóng điện bị cháy bác Duy thay đấy bố ạ. Đứa khác lại khoe : Mẹ ơi hôm nay lớp con điều hòa bị hỏng may có bác Duy sửa chứ không thì nóng chết mất . Hay có đứa lại cười tít mắt mê mẩn chơi mãi không về vì chỗ bàn nấm bác Duy mới thiết kế cho các con ở góc thiên nhiên quá hấp dẫn. Ra đến cổng trường anh vừa tươi cười vừa dắt xe cho bố mẹ chúng không quên nhắc chúng quan sát đường. Tôi cảm nhận được tình yêu của trẻ, niềm tin của phụ huynh, sự yêu mến của đồng nghiệp dành cho anh. Anh đã góp phần tạo nên không khí ấm áp yêu thương trong ngôi nhà mầm non Quang Trung thân yêu này.
Nếu dừng lại ở đây thôi cũng đã thấy được một tấm gương hết lòng say mê công việc mà chúng ta cần học tập cố gắng trong công tác. Nhưng khi được nghe và đặc biệt như tôi được trực tiếp đồng hành cùng những việc hàng ngày của anh tôi càng thấy trân trọng về những việc làm ấy.
Tôi đặc biệt ấn tượng ở anh là lòng nhân ái, sẻ chia đầy yêu thương . Anh đã từng giúp cho hai thanh niên đi cải tạo về không có công ăn việc làm. Anh truyền cái nghề cho họ và giờ đây họ vô cùng cảm ơn anh vì họ đã mở được xưởng cơ khí riêng và kiếm được những đồng tiền chân chính. Bằng lòng bao dung của mình anh không chỉ cảm hóa được họ mà còn cho họ có được một cuộc sống mới, một niềm tin vào cuộc đời vì xã hội vẫn yêu thương họ.
Trong đợt dịch bệnh Covid-19 vừa qua cả nước cùng gồng mình chống dịch, ai cũng muốn đóng góp chút công sức cùng chung tay đẩy lùi dịch bệnh, người thì đóng góp vật chất ít nhiều, người lại xung phong tham gia các nhiệm vụ trong phòng chống dịch. Và anh - một người đã từng khoác trên mình mầu xanh áo lính - thì không thể để mình đứng ngoài cuộc. Anh đã tích cực tham gia trực chốt ngay tại tổ dân phố nơi anh ở.Anh sắp xếp công việc ca trực hợp lý để vừa đảm bảo công việc trường vừa đóng góp chút tình cảm với địa phương. Trong khoảng thời gian thủ đô giãn cách mọi hoạt động đều tạm thời chuyển sang trực tuyến, mọi người sẽ làm việc tại nhà nhiều hơn. Nhưng công việc của anh thì vẫn vậy hàng ngày anh vẫn ở trường đảm bảo công tác an toàn , bảo vệ cơ sở vật chất cho nhà trường, chăm sóc cây cối của trường luôn xanh tốt. Và anh luôn làm tốt mọi nhiệm vụ nhà trường giao.
Công việc thì vậy nhưng đồng lương nhân viên bảo vệ của anh thì có được là bao, vợ anh cũng là một nhân viên nuôi dưỡng của trường nên lương của chị cũng rất thấp , thêm vào đó là hai con đang tuổi ăn tuổi lớn, bố mẹ hai bên tuổi đều cao và hay đau ốm. Nghĩ vậy nên khi có các chính sách hỗ trợ người lao động gặp khó khăn bởi dịch Covid -19, chúng tôi đã đề xuất lập danh sách anh nhưng anh đã trao đổi trực tiếp với tôi: “Mình mặc dù khó khăn nhưng trong lúc này còn có nhiều người khác khó khăn hơn mình họ bị mất việc làm rồi bị bệnh tật không có gì để trang trải nên vì vậy hãy để những xuất quà này đến tay họ vì họ cần hơn”- Câu nói của anh khiến tôi thấy thật ấm lòng. Rồi có những xuất quà từ Hội chữ thập đỏ huyện trao cho những trường hợp khó khăn anh cũng nhường cho đồng nghiệp. Giá trị vật chất của các xuất quà không nhiều nhưng giá trị tinh thần đặc biệt khi được sẻ chia còn lớn hơn gấp bội. Tôi thấy được ở đây là tình đồng nghiệp và cao hơn là tình người ấm áp. Lại có lần tôi thấy vợ chồng anh chở lỉnh kỉnh đủ các thứ nào là trứng, thịt, lạc,rau, đậu, mì tôm… hỏi ra mới biết anh chị dành một phần lương ít ỏi của mình mua tặng cho nhóm công nhân bị mắc kẹt do dịch Covid-19 tại tổ dân phố Kiên Thành , Thị trấn Trâu Quỳ .Tấm lòng của anh thật ấm áp. Trong khi đâu đó có những người còn tích trữ đồ viện trợ, lợi ích cá nhân thì với hành động nhỏ của anh tôi lại thấy được nét đẹp của tinh thần đoàn kết nhân ái là truyền thống đáng quý của người Việt Nam. Từ việc làm nhỏ của anh cũng toát lên một tâm hồn đẹp một nhân cách lớn.
Tôi tin tưởng rằng :Trường mầm non Quang Trung - một ngôi trường với đội ngũ cán bộ giáo viên - những người tâm huyết cho công việc cho sự nghiệp trồng người như anh Duy thì sự lan tỏa kế thừa của tinh thần làm việc cống hiến không mệt mỏi, lòng nhân ái của anh chắc chắn sẽ đơm hoa thơm và trái ngọt, nhà trường sẽ có nhiều triển vọng mới.
Tôi thật sự vui khi mình đã nhìn ra ngay trong ngôi trường của mình một bông hoa đẹp nở giữa đời thường. Sau hình ảnh của anh Nguyễn Bá Thanh Duy, tôi lại thấy thêm một tấm gương người tốt từ những việc làm nhỏ mà chúng ta ai cũng cần tĩnh lặng hơn trong cuộc sống hối hả này để nhìn lại mình và nhìn mọi người xung quanh. Anh thật sự là một nhân viên tâm huyết, một tấm gương tiêu biểu, điển hình tiên tiến, một người giầu lòng nhân ái.